Bị cáo Trần Đức Thanh tại phiên xét xử.
Phiên tòa lưu động xét xử Trần Đức Thanh về tội danh mua bán trái phép chất ma túy diễn ra vào một buổi sáng cuối năm. Khác với nhịp sống hối hả, vội vã ngoài kia, không khí trong phòng xử án nặng nề, chậm rãi trôi qua. Lom khom trước hội đồng xét xử là người đàn ông tuy vừa bước qua tuổi 50 song đã nom như ông lão ngoài lục tuần. Làn da đen sạm, khuôn mặt gầy gò, hốc hác, đôi mắt đờ đẫn, cơ thể không còn chút sức lực đã tố cáo sự tàn phá của chất gây nghiện đối với bị cáo.
Theo diễn biến được công bố tại bản cáo trạng, sau quá trình trinh sát, theo dõi di biến động của đối tượng, 11h30’ ngày 31/10/2016, tổ tuần tra Công an huyện Đức Thọ phát hiện, bắt quả tang Trần Đức Thanh đang bán trái phép 2 gói heroin cho Nguyễn Văn Bảy (SN 1980, trú xã Đức Lâm) và Nguyễn Xuân Đước (SN 1978, trú xã Đức Dũng). Tại hiện trường, lực lượng chức năng đã thu giữ 0,3787 gam heroin cùng 400.000 đồng.
Đại diện Viện kiểm sát vừa dứt lời, dưới hàng ghế dự khán, đã có tiếng khóc rấm rức. Như cảm nhận được sự bất lực của người thân, thân thể bị cáo bất chợt rung lên. Đôi bàn tay gân guốc, xương xẩu bấu víu lấy vành móng ngựa như thể tìm chỗ dựa. Chẳng biết từ bao giờ, Trần Đức Thanh “bập” vào ma túy rồi “dính” hẳn. Chỉ vài lần “thử lên mây” cùng đám bạn nghiện ngập, chính bản thân bị cáo không ngờ lại bị cuốn vào vòng xoáy nghiệt ngã ấy. Biết rằng, vướng vào sự mê hoặc của “nàng tiên nâu”, cuộc đời y sẽ trượt dài vào chuỗi ngày đen tối, nhưng ma túy có sức mạnh vô hình khiến những ai đã lỡ bước chân vào sẽ khó có ngày thoát ra.
Để có tiền “phê” ma túy, đồ đạc trong căn nhà nhỏ lần lượt ra đi. Mặc cho vợ con nước mắt chảy ngược trong vô vọng, người đàn ông tội lỗi vẫn chìm sâu giữa thú vui của riêng mình. Khi cuộc sống gia đình đã rơi vào ngõ cụt, nhằm thỏa mãn cơn nghiện, Trần Đức Thanh nảy sinh ý định mua bán ma túy. Số thuốc có được, một phần Thanh giữ lại sử dụng khi đến “cữ”, phần còn lại tiếp tục chia nhỏ thành từng tép, bán cho một số con nghiện trên địa bàn. Từ đó, bị cáo trở thành địa chỉ tin cậy để phân phối ma túy cho các đối tượng nghiện.
Đôi mắt rưng rưng, khiến từng lời nói của bị cáo bị ngắt quãng. Phải đối mặt với sự trừng trị nghiêm khắc của luật pháp như sự thức tỉnh đối với kẻ nghiện ngập. Như hối lỗi, Trần Đức Thanh khẩn khoản cầu xin “một bản án nhẹ nhất” để được trở về trong vòng tay người thân. Đó cũng là cơ hội để người đàn ông lầm đường lạc lối quyết tâm cai nghiện, tái hòa nhập cộng đồng như mong muốn bấy lâu của gia đình.
Việc bị cáo phải đứng trước vành móng ngựa để chịu sự phán xét của pháp luật là hệ quả tất yếu từ hành vi gieo rắc cái chết cho đồng loại. Có lẽ, khi thực hiện hành vi phạm pháp, chính bản thân người phạm tội chưa lường hết được hệ lụy to lớn mà gia đình họ sẽ phải gánh chịu. Tội lỗi Trần Đức Thanh gây ra không chỉ phải trả giá bằng những năm tháng mất tự do, danh dự bị hủy hoại mà hơn cả, gián tiếp nhân thêm nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần cho những người thân.
Phiên tòa kết thúc khi chủ tọa tuyên án 36 tháng tù giam đối với bị cáo. Nhưng gia đình Thanh còn hoài nghi liệu chừng ấy thời gian có đủ để mầm thiện trong bị cáo được đánh thức, để trở thành người tốt?
Dương Vinh